Sóng to gió lớn khiến Ink với Error chật vật mãi mới tới được thân ngọn núi, nơi Poillodon đang ngụ.   "Mệt... chết mất..."-Error thở dồn dập, toàn thân ướt sũng, hắn cũng bắt đầu thấy cơn lạnh xâm nhập vào người.   "Nhanh, Error, còn một tẹo ... nữa thôi!"-Ink vuốt nước ra khỏi tóc, tiến gần kéo hắn theo.   "Khoẻ quá nhỉ?"-Error cau mày, hất tay cậu ra.   "Không biết, nhưng đúng là vậy."-Ink nhún vai.   Cả hai nhanh chân chạy lên đường chân núi, đất trơn trượt, biến cả thành bùn. Ink còn bắt bằng tay được một con cá to khủng lồ, nhưng liền bị hắn đấm mà thả nó đi.   Quạ Poillodon thu mình ngồi yên, để nước rơi xuống bản thân rồi lại hoá thành hơi nước về trời. Thần rên rỉ, rụt cổ sát vào thân, trông tròn xoe.   "Chẳng phải hơi lạ khi Popo chưa biến thành dạng con người sao? Tôi tưởng…"-Ink quan sát, định moi sổ nhưng thấy trời mưa dầm đành bỏ.   "Ai biết được. Cơ mà Artlamis đâu mới được chứ? Nãy chỉ nghe tiếng gào rồi mất tích luôn."   "Chắc chắn là thắng rồi mà! Tôi tin ở Poillodon, dù sao cũng có công chúng ta nữa đó!!"-Ink nháy mắt, cười tự hào. Error còn đang định phổng mũi khè "chứ gì" thì tiếng vọng quen thuộc chen ngang:   "Tất nhiên. Công hai người… vô cùng xứng đáng được vinh danh."   "Oái! Thần nghe từ nãy tới giờ hả!?"-Error giật mình, gãi gáy.   "Lần sau nói chuyện sau lưng thì nói bé hơn một tí nhé. Tai ta thính lắm, mưa như này vẫn nghe được."-Poillodon bật cười một cách mệt nhọc, xoay người đối diện hắn với cậu.   "Hi hi, … xin lỗi."-Ink lè lưỡi, hai bàn tay nghịch nhau.   Poillodon cong mắt nhìn cậu rồi ngoảnh cổ ngắm vùng trời tối đen kia lần cuối. Ink liếc Error, Error liếc Ink. Cậu tò mò, ngước theo Poillodon, chỉ thấy gió mạnh quần quật tát vào toàn thân.   "Chà, tôi chẳng nhạy cảm gì thời tiết, nhưng … gió mạnh phết nhỉ?"-Ink rùng người, mắt chấm liên tục vì nước mưa hắt.   "Xin lỗi, ta vô ý quá. Lên đi, ta chở hai người về cây cổ thụ."-Poillodon chợt bừng tỉnh, hạ một nửa xuống.   "Tuyệt!"-Error sảng khoái, tóm lấy áo choàng trèo lên, để ý Ink còn làm gì mãi chưa xong.   "Này, mau lên!"-hắn giục, không muốn đứng dưới thời tiết tệ hại như này nữa.   "Đây đây!"-Ink chạy tới, nhanh chân nhảy lên thân Poillodon.   "Bám chặt vào nhé, ta sẽ không bay nhanh nhưng gió to lắm đó."-Poillodon cảnh báo lần cuối. Thần lùi bước về đằng sau, quật cánh từ từ, lấy đà rồi xông pha, đưa bản thân cùng "hành khách" vọt vào không trung.   Poillodon bay nhẹ nhàng, nhưng chốc lại rẽ trái chốc lại nghiêng ngả tránh vật cản bay trên trời. Error và Ink hú hồn nhiều phen, bám chặt áo choàng thần. Error sợ mặt cắt không còn giọt máu, người run rẩy do thời tiết lạnh lẽo. Ink cũng hoảng, tuy vậy theo một chiều hướng thích thú, bật cười lớn trước những pha luồn lách của Poillodon.   Cuối cùng cả ba tới tâm bão-cây cổ thụ. Poillodon lơ lửng ở đỉnh, ngẩng cổ dòm rốn bão. Con mắt đỏ rực ấy khiến Error chẳng tài nào hiểu nổi thần đang cảm thấy như thế nào.   "Bám chắc vào nhé!"   "Hả!?"   Poillodon cúi đầu, mở rộng cánh, động tác nhanh chóng tới nỗi Error và Ink chưa kịp hiểu thì đã thấy bản thân lao xuống lỗ toang hoác của cây cổ thụ. Poillodon phi giống hệt lúc giao chiến xuống từng tầng cây, vừa đạt tầng thần hay sinh hoạt nhất thì dừng cánh, đáp tựa lông hồng.   "… đã… đã bao nhiêu tiếng trôi qua rồi…"-não Error chóng vánh theo sóng ngoài kia, ngã gục. Poillodon lại gần, dùng mỏ nhấc nhấc người hắn, Error quặn người, đuôi đẩy mặt thần ra.   "Ha…ha… oẹ…"-Ink nôn mửa, mực đen ánh xanh lá lan rộng. Poillodon giật mình, vội tới gần cậu, xoa đầu vào lưng Ink.   "Có sao không? Xin lỗi, nhẽ ra ta nên bay từ từ xuống…"-Poillodon hối lỗi.   Ink lắc đầu, lau mồm. Cậu dùng cọ lấy lại mực, ngồi hồi sức.   "Không sao… ba giây tuyệt vời nhất đời tôi!!!"-mắt Ink sáng ngời ngôi sao.-"lần nữa, tiếp đê tiếp đê, đi nha!?"   "… để lần sau đi…"   "Chán thế…"   Poillodon rũ cánh, ánh nắng nóng bỏng tan biến, lần nữa trở lại thành dạng người.   "Đói quá…"-Error thở dài, thèm Ckoko tới nhỏ dãi.   "Hừm… ăn dâu tằm không?"   "Cũng được, thèm lắm rồi."-Error bật dậy, ôm bụng kêu la. Poillodon vặt từ đâu ném cho hắn. Error bắt được, ngắm nghía, ăn thử thấy tạm ổn liền nhét cả vào mồm.   "Cây dâu tắm trong truyền thuyết đúng không!? Cho… cho coi với…"-Ink thở hắt, tự dưng chóng mặt, đầu đau như búa bổ.   Poillodon liền nhận thấy sự rõ ràng, thần đã nghi từ trước.   "Ink, nằm nghỉ đi."-Poillodon tới bên cạnh.   "… sao cần…? Chỉ hơi, mệt tí thôi."-Ink lau mặt.   "Không. Cậu cũng cần thay quần áo đấy."   Error chớp mắt, cởi áo choàng ra vắt nước. Hắn muốn cởi cả quần nhưng không muốn trần như nhộng trước mặt hai người kia.   "Tôi dùng mực là được…"-Ink phẩy tay, mặt trắng bệch, mắt mở nửa vời như say rượu.   "Không."-Poillodon nheo mày, đưa tay bế Ink như công chúa.   "Úi!?"-cậu choáng, bám lấy áo thần. Error cũng sốc, trố mắt ngắm Poillodon dễ dàng nâng một tên nặng kí ướt đẫm như Ink.   "cậu đang hành xử y hệt… anh ấy vậy."-mắt thần trùng xuống, ép sát Ink vào người.   "Anh ấy…?"-hơi ấm dịu dàng của Poillodon khiến cậu ngái ngủ, ngáp một cái dài.   Poillodon không trả lời, hôn vào trán Ink khi cậu nhắm nghiền mắt, dựa đầu lên ngực thần. Error cảm thấy khá ghen tị, dù chẳng rõ ghen tị cái gì.   Poillodon bế cậu tới gần ổ mình, cẩn thận đặt xuống.   "Error, không sao đâu. Cứ cởi quần áo ra đi, ta sẽ làm chúng khô nhanh thôi."   "Nhưng… cơ mà…"-Error ngượng ngùng, mặt cau có, chân tay múa may.   "Thôi nào, ngày xưa nhiều người còn tới đây trần truồng mà. Ta sẽ không đánh giá đâu,…"-Poillodon liếc hắn, cười mỉm.-"Tùy cơ địa mỗi người thôi."   Error ôm người, lườm nguýt Poillodon. Thần cởi nốt quần áo Ink ra, nhíu mày dò xét các vết đen bao quanh thân cậu. Poillodon lấy chăn đắp kín Ink, nhẹ tay nhấc đầu cậu, lau khô tóc.   Xong xuôi, Poillodon đứng dậy, cầm theo đống đồ của Ink. Thần nhắm mắt, bước tới gần hắn.   "Error?"-Poillodon chìa tay.   "… cục cứt thật…! Coi như nể vì Artlamis thua nhá!"-Error chửi thề, lột quần mình ra, đưa cả áo choàng cho thần.   "Giỏi lắm, ta tự hào về cậu."-Poillodon cười khẽ, lúc xoay người mới mở mắt. Error khoanh tay, ngại mà vẫn nở mày nở mặt.   "Ổ của Artlamis ngay bên cạnh Ink, cũng có chăn."   Error thở phì, nhưng thiếu đi cái áo choàng thực sự khiến hắn yếu thế, đành nghe lời. Error hậm hực bước gần Ink, nhìn chằm chằm cậu rồi nằm xuống ở bên cạnh, thật xa. Ổ của chim thế mà lại êm ái lạ thường, hắn nghĩ, rơi vào giấc ngủ. Poillodon nhoẻn miệng, thơm nhẹ lên trán hắn. * Ӝ *     *   Lúc Ink mở mắt, bên ngoài hãn còn sấm nổ rền vang, cơn bão vẫn chưa hề nguội lạnh. Công sức hàng giờ của Artlamis không đổ vào đâu ngoại trừ sông và biển.   "Chăn dễ chịu quá."-Ink xoa dịu người trong chăn, mùi thơm hệt một con mèo thơm tho tắm nắng.   Bấy giờ cậu mới nhận thức bản thân không một mảnh vải che thân. Ink ngước quanh, cái lỗ khủng lồ vẫn ở đấy, tức mọi thứ là thật. Artlamis đã bị đánh bại.   Ink cười mãn nguyện, lòng bập bùng hãnh diện đứng dậy vươn vai co giãn cơ thể sau giấc ngủ ngon lành. Cậu ngó nghiêng kiếm tìm đồ đạc, rốt cuộc chỉ nghe được tiếng ngáy thân quen.   Ink quay sang, bắt gặp Error trùm chăn màu đen co rúm người, ngủ rất bình yên. Cậu thở hắt, lay người hắn gọi:   "Error, Error!"   Hắn cằn nhằn, cho chăn kín đầu.   "Error, dậy thôi sâu nướng… anh không muốn ăn Ckoko sao…?"   "Ckoko…he…"-Error chẹp miệng, Ink không nhịn được cười.   "Error!!!"-cậu lay mạnh tay hơn, nhanh hơn.   "Đây, đây!"-Error choàng tỉnh, bật dậy. Hắn thở dài, bóp trán.   "Mãi mới chịu dậy."-Ink mỉm cười, rồi thấy hắn không mặc áo choàng như mọi khi. Cậu nhìn chăn ở nửa thân còn lại của hắn, trố mắt hất chăn lên rồi lập tức kéo xuống.