Bàn Tròn Trí Mạng Full
Chương 88
CHƯƠNG 87: Vị khách mang theo món quà
Edit: Foxpii
Sau cùng, thứ thuyết phục Vi Phong Đăng, không phải Giang Vấn Nguyên lấy lý do cảm tình động lý, mà là vàng Giang Vấn Nguyên lấy ra. Sau khi Vi Phong Đăng báo "trung trinh truyện" mà Giang Vấn Nguyên muốn xem cho đoàn kịch, đoàn kịch vốn còn có chút do dự. Dù sao khách du lịch cũng chỉ là nhất thời, sau khi chuyến du lịch kết thúc phỏng chừng cả đời này cũng sẽ không gặp mặt lần thứ hai, hàng xóm ở chung lại lâu dài. Người phụ trách đoàn kịch muốn nói chuyện với Giang Vấn Nguyên, đề cử tiết mục tốt hơn nhưng bị Vi Phong Đăng ngăn lại: "Người ta làm nghiên cứu phong tục văn hóa, liền cảm thấy hứng thú với chuyện này. Đây cũng là cơ hội để tuyên truyền về quê hương chúng ta."
Vi Phong Đăng là chủ của nhà dân đã tỏ thái độ, người phụ trách đoàn kịch cũng không khuyên nhiều nữa, đem tiết mục biểu diễn phân phó xuống, người trong đoàn kịch liền đem đi biểu diễn "Trang hương trung trinh truyện - quy" cần phải dùng đến bóng nhân vật cùng cảnh tượng, đạo cụ cắt bóng đã chuẩn bị sẵn sàng, sau khi đệm tấu tại chỗ, ánh đèn chiếu lên da dê trong suốt, người biểu diễn bóng da thao tác linh hoạt hình bóng nhân vật, dâng lên cho người chơi ở đây một tiết mục truyền thống của Trang Hương ——
Nữ chính của câu chuyện này là một góa phụ tên Ngọc Hà, một người có nhan sắc xinh đẹp. Cô thay người chồng đã khuất chăm sóc bố mẹ chồng, nuôi dạy con trai, là người phụ nữ Trang Hương được mọi người khen ngợi. Cuộc sống của Ngọc Hà rất viên mãn, nhưng cuộc sống bình yên ấy đã bị phá vỡ trong một tai nạn. Ngọc Hà vô tình phát hiện ra gian tình của nhà đối diện khi đang đi vo gạo bên bờ sông. Nhà đối diện mới cưới tân phụ tên Yến Nhi, khanh khanh ta ta đưa một người đàn ông không phải là chồng cô ra ngoài.
Yến Nhi bị vạch trần chuyện ngoại tình, đau khổ cầu xin Ngọc Hà đừng kể chuyện riêng tư của mình với Kim Lư cho người chồng hiện tại. Yến Nhi và Kim Lư vốn là thanh mai trúc mã, vô tư hồn nhiên chơi với nhau, nhưng cha của Yến Nhi là đại tộc trưởng của Trang Hương, ông ta chướng mắt Kim Lư gia thế bình thường, không để ý đến sự phản đối của Yến Nhi mà đem cô cưỡng ép gả cho người chồng hiện tại.
Ngọc Hà vốn không phải là người nhiều chuyện, hơn nữa còn có một gánh nặng gia đình đè nặng lên người cô, cô không muốn nhúng tay vào chuyện gia đình của người khác, liền đáp ứng lần này coi như không nhìn thấy bọn họ, cũng khuyên Yến Nhi và Kim Lư một câu, Yến Nhi đã gả làm vợ của người khác, chuyện cũ không còn nữa, Yến Nhi và Kim Lư hẳn là phải tuân thủ nghiêm túc lễ pháp. Yến Nhi liên tục gật đầu đáp ứng, cũng tỏ vẻ lần này Kim Lư tới tìm cô, chính là vì quá khứ mà phán quyết, sau này bọn họ nhất định sẽ chú ý thân phận của mình.
Ngọc Hà vốn tưởng rằng chuyện tình của Yến Nhi đã lật lại, ai ngờ Yến Nhi ngoài mặt đã đồng ý nhưng thật ra vẫn âm thầm tiếp tục chuyện tình cảm với Kim Lư, đồng thời luôn sợ hãi rằng Ngọc Hà sẽ phơi bày mối quan hệ của mình với chồng và nhà chồng. Trải qua một thời gian lo lắng, cuối cùng Yến Nhi và Kim Lư cũng nghĩ ra một chiêu tổn thương một lần và mãi mãi để đối phó với Ngọc Hà.
Chiếc áo lót sát người thêu tên của Ngọc Hà được phát hiện tại nhà của một kẻ ngốc ở Trang Hương, kẻ ngốc kia khi còn nhỏ đã sốt tới hỏng não, nhưng thân thể lại cường tráng, gương mặt cũng tuấn tú, là người đàn ông đẹp mắt số một số hai trong thôn trang. Kẻ ngốc cầm áo lót của cô gái chạy loạn khắp nơi, rất nhanh liền cho người ta phát hiện manh mối, lúc này mới tìm được tên Ngọc Hà từ trên áo. Tin đồn Ngọc Hà ngoại tình với kẻ ngốc đã lan truyền khắp cả Trang Hương!
Khi Ngọc Hà nhìn thấy chiếc áo lót trong tay kẻ ngốc, cô biết mình đã trúng kế của Yến Nhi và Kim Lư. Sau khi Yến Nhi tìm cô qua cửa sau hôm qua, cô liền phát hiện một chiếc áo lót phơi nắng trên sân thượng đã biến mất. Ngọc Hà không thể ngờ rằng, thiện chí nhất thời của cô lại đổi lấy sự báo ơn độc ác như vậy. Nhưng bây giờ cho dù Ngọc Hà vạch trần chuyện ngoại tình của Yến Nhi và Kim Lư thì cũng sẽ không ai tin tưởng cô, chỉ cho rằng cô có hành vi sai trái, còn muốn kéo người khác xuống nước nhằm đánh lừa dư luận.
Ngọc Hà là một người phụ nữ thông minh, cô không tìm Yến Nhi và Kim Lư để tính sổ ngay lập tức mà khẳng định rằng mình vô tình làm mất áo lót khi giặt giũ bên bờ sông, sau đó bị kẻ ngốc nhặt được. Ngọc Hà cần phải làm việc để nuôi gia đình, cũng cần phải chăm sóc một gia đình lớn, thời gian hàng ngày đều chật kín. Hơn nữa nhà của kẻ ngốc lại nằm ngay hạ lưu nhà Ngọc Hà, câu nói của Hồ Ngọc Hà cũng rất hợp lý, liền nhận được sự tin tưởng của một bộ phận người nhỏ.
Yến Nhi làm sao có thể khiến Ngọc Hà được như ý nguyện, cô ta xúi giục mọi người, nếu Ngọc Hà không thẹn với lương tâm, không làm ra chuyện có lỗi với chồng đã khuất, vậy thì sẽ tiếp nhận thử thách của ông trời. Yến Nhi đề nghị nhốt Ngọc Hà vào lồng lợn, để lộ đầu ngâm mình trong hồ Ô Thang. Hồ Ô Thang có một thần quy bảo vệ Trang Hương, nếu Ngọc Hà thật sự vô tội, thần quy nhất định sẽ phái sứ giả chứng minh sự trong sạch của cô. Nếu không có con rùa nào đến thăm lồng lợn của Ngọc Hà trong một nén nhang thì chứng tỏ Ngọc Hà đang nói dối.
Cha của Yến Nhi, đại tộc trưởng Trang Hương, từ trên người con gái nhìn ra một chút manh mối, thân duyên cuối cùng cũng chiến thắng công lý, hắn đồng ý đem Ngọc Hà ngâm trong lồng lợn, chờ thần quy phán quyết đối với Ngọc Hà.
Ngọc Hà bị nhốt trong lồng lợn ngâm mình trong hồ Ô Thang, khi cô vô cùng tuyệt vọng, điều kỳ diệu đã xảy ra. Một con rùa đã cắn vỡ lồng lợn của Ngọc Hà và chui vào trong. Ngọc Hà ôm con rùa giơ lên đỉnh đầu, hô vang với mọi người: Thần quy đã phái sứ giả đến để chứng minh sự trong sạch của tôi!
Trang Hương tin thần rùa hữu linh, Ngọc Hà trong sạch được xác nhận, cô đã thoát khỏi kiếp nạn chết đuối dưới nước. Ngọc Hà biết ơn con rùa đã cứu mạng cô, đưa nó về nhà để nuôi dưỡng và cắt đứt quan hệ với Yến Nhi.
Không lâu sau, chuyện ngoại tình của Yến Nhi và Kim Lư vẫn bị chồng của Yến Nhi bắt quả tang. Yến Nhi và Kim Lư vốn nên là kết cục chết đuối trong lồng heo ngâm, nhưng cô ta nhớ tới chuyện Ngọc Hà vớt được con rùa từ hồ Ô Thang, bèn đưa ra yêu cầu cô cũng phải thắp nén nhang chứng minh mình trong sạch. Vốn yêu cầu này không có khả năng được đáp ứng, nhưng cha của Yến Nhi là tộc trưởng Trang Hương, ông ta vì con gái của mình mà bất chấp mặt mũi đồng ý cho Yến Nhi cùng Kim Lư một nén nhang thời gian chứng minh mình trong sạch.
Trước khi ngâm mình trong lồng lợn, cha của Yến Nhi đã chuẩn bị cho họ một nắm mồi mà rùa thích ăn nhất, chắc chắn có thể dẫn rùa đến. Nhưng khi Yến Nhi và Kim Lư bị ngâm mình trong hồ Ô Thang, mồi nhử trong tay bọn họ lại biến thành hai đống bùn nhão, rùa chậm chạp mãi không đến. Sau khi thắp xong nén nhang, lồng lợn của Yến Nhi và Kim Lư hoàn toàn chìm trong nước, phải trả giá bằng mạng sống cho những chuyện gièm pha của họ.
Ngọc Hà không tái giá, cô nuôi con rùa, phụng dưỡng bố mẹ chồng, nuôi con, cuộc sống ngày càng tốt hơn. Mãi đến khi Ngọc Hà chết trên giường, con rùa già mà Ngọc Hà nuôi suốt đời mới loạng choạng rời khỏi nhà của cô, bơi từ sông về hồ Ô Thang, không còn xuất hiện trước mặt người khác.
Câu chuyện về "Trang Hương trung trinh truyện - quy" đã kết thúc ở đây.
Giang Vấn Nguyên nhìn đoàn kịch từ phía sau tấm vải đi ra tạ ơn, nói với Trần Miên bên cạnh: "Người chơi nam tóc bím kia giãy dụa rất lâu trước khi chết, phương thức tử vong của anh ta rất có thể giống như cái chết của Yến Nhi và Kim Lư."
Trần Miên gật gật đầu, "Vi Phong Đăng từng nói trung trinh truyện nói về phong tục xôi rửa của Trang Hương, chứng minh phong tục ngâm sâu vào lồng heo trừng phạt kẻ ngoại tình đã từng tồn tại. Đoàn kịch kiêng kị diễn cảnh tượng này ở nhà dân như vậy, rất có thể ở thế hệ cha ông Vi Phong Đăng còn tồn tại hình phạt ngâm sâu trong lồng heo, mẹ Đổng Tiểu Uyển chính là một trong những nạn nhân."
Tuyến đường bên mẹ Đổng Tiểu Uyển cơ bản đã có thể rõ ràng, nhưng mà còn có một vấn đề, vì sao người chơi nữ đầu húi cua lại là loại tử pháp này.
Người chơi nữ đầu húi cua không bị ngâm trong lồng heo, vậy hẳn là cô không có hiềm nghi ngoại tình, nhưng vì sao cả người cô lại bị nhét vào một cái vại ngói có vẻ ngoài giống như mai rùa. Trong trung trinh truyện, Ngọc Hà cả đời thủy chung với gia đình, thủy chung với chồng, lòng thủy chung của cô được thần quy công nhận và bảo vệ. Cho nên người chơi nữ đầu húi cua bị nhét vào trong vại ngói, chính là thần quy khẳng định sự chung thủy của cô?
Không phải tất cả đều chết sao?
Trần Miên chỉ chỉ Cam Điềm Điềm ngồi cách đó không xa: "Vậy cô ta khẳng định có thể bài trừ khỏi phạm vi tầm bắn của Thần quy."
Tính cách Cam Điềm Điềm dễ xúc động, lòng tự trọng cao, còn rất dễ bị lừa gạt, đếm lại tất cả đều là khuyết điểm, nhưng những thứ này đều không thể vượt qua ưu thế lớn nhất của cô khi sống sót ở thế giới này, Cam Điềm Điềm là vị thành niên. Với một đứa trẻ, tình yêu là điều cấm kỵ, lòng thủy chung với cảm xúc là một sự ràng buộc đạo đức của người trưởng thành về tâm trí, không thể được sử dụng để hạn chế đứa trẻ.
Giang Vấn Nguyên để lại cho Vi Phong Đăng đủ vàng, để đoàn kịch ở nhà dân cả buổi chiều, những người chơi khác nếu có muốn xem tiết mục nào khác, cũng có thể tự mình gọi. Những người chơi khác mang theo quá nhiều vật sinh tồn, không giống Giang Vấn Nguyên còn có thể mang vàng nguyên chất chiếm trọng lượng vào trong trò chơi, bọn họ đương nhiên vui vẻ hưởng thụ cảm giác ôm đùi, gọi mấy tiết mục đèn chiếu khác có liên quan đến rùa, ý đồ từ đó phát hiện càng nhiều manh mối.
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
131 chương
15 chương
64 chương
110 chương
115 chương









