CHƯƠNG 31: Vòng thứ tư Edit: Foxpii Nếu con người không cố gắng ép buộc mình, sẽ không bao giờ biết giới hạn của mình ở đâu. Lý Na vốn cho rằng, cô ít nhất cũng phải cố gắng bốn đến sáu tháng mới có thể hoàn thành nhiệm vụ Tả Tri Ngôn giao cho mình. Kết quả chờ cô cắn chặt răng mỗi lần rèn luyện đều bức mình đến cực hạn, chỉ mất một tháng, liền đạt được yêu cầu của Tả Tri Ngôn. Khi cô lần đầu tiên liên tục hoàn thành toàn bộ hạng mục huấn luyện, mệt mỏi đến nỗi cả người nằm trên mặt đất không thể nhúc nhích, cô nhìn bầu trời đêm sao, nước mắt không ngừng tuôn ra khỏi hốc mắt. Sau khi Lý Na báo cáo xong nhiệm vụ, Tả Tri Ngôn hỏi qua thông tin cá nhân của cô, mua cho cô một vé máy bay đến thành phố Kinh. Bất chấp sự phản đối của cha mẹ, Lý Na đã từ bỏ công việc ổn định của mình và lên máy bay đến thành phố Bắc Kinh. Chuyến bay này của Lý Na không có nhiều người trong hạng thương gia. Dưới sự dẫn dắt của tiếp viên hàng không cô tìm được vị trí của mình. Nghĩ đến còn có mấy tiếng đồng hồ nữa sẽ gặp Tả Tri Ngôn và Giang Vấn Nguyên, Lý Na không khỏi cảm thấy khẩn trương. Để giảm bớt khẩn trương, cô lấy sách ngôn ngữ ký hiệu đã mua thời gian trước ra, nghiêm túc nghiên cứu, từ nhỏ cô đã học không tốt lắm, cần phải chăm chỉ mới được. Sau khi máy bay thuận lợi tăng lên độ cao dự định, Lý Na uống một chút nước để giảm cảm giác ù tai, sau đó nâng cuốn sách ngôn ngữ ký hiệu lên và tiếp tục nghiên cứu. Lý Na đang cố gắng đọc động tác tay, bỗng nhiên cảm giác được có người vỗ vỗ lưng ghế của cô, cô quay đầu nhìn lại thì thấy một người đàn ông trẻ tuổi có giá trị nhan sắc rất cao lộ ra nụ cười ôn hòa với cô. Người đàn ông trẻ chỉ vào cuốn sách của cô, dùng ngôn ngữ ký hiệu nói: "Ngôn ngữ ký hiệu và các ngôn ngữ khác cần phải thực hành nhiều hơn để nhớ, ghi nhớ cứng nhắc là không có hiệu quả. Hiếm khi chúng ta có duyên đi cùng một chuyến bay, không bằng tôi cùng cô thực hành ngôn ngữ ký hiệu đi?" Ngôn ngữ ký hiệu của người đàn ông trẻ tuổi có phần phức tạp, hắn lặp đi lặp lại mấy lần. Lý Na luống cuống tay chân lộn xộn với sách tham khảo rất lâu mới hiểu được ý tứ của người đàn ông trẻ tuổi. Lý Na trả lời bằng ngôn ngữ ký hiệu một cách ngây ngô: "Cảm ơn anh đã sẵn sàng thực hành với tôi." Khi hai người luyện tập ngôn ngữ ký hiệu thời gian trôi qua rất nhanh chóng. Trong lúc đó, Lý Na cũng nói vài câu với người đàn ông trẻ tuổi, nhưng đối phương vẫn không có phản ứng với lời nói của cô, cũng không mở miệng nói chuyện. Lý Na vì khiếm khuyết sinh lý của hắn mà cảm thấy tiếc nuối, nhưng vẫn không khỏi bị nhan sắc cùng hành động ôn nhu của hắn hấp dẫn. Một trái tim nhỏ đập loạn xạ, không xong, là rung động đó! Sau khi máy bay hạ cánh tại sân bay Thành phố Bắc Kinh, Lý Na mở mã QR wechat của điện thoại di động, đưa tới trước mặt người đàn ông trẻ tuổi. Trên mặt người đàn ông trẻ tuổi vẫn là nụ cười ôn hòa, không có thêm wechat của Lý Na, xoay người đi trước một bước. Lý Na buồn bã nhìn bóng lưng người đàn ông trẻ tuổi, trong lòng quanh quẩn nhàn nhạt buồn bã. Lý Na tìm được bảng tên của mình ở cửa ra vào sau đó đi theo người đàn ông mặc âu phục đón đến biệt thự sơn trang. Lý Na đi trên con đường rợp bóng cây, có chút thấp thỏm không yên nói với người đàn ông mặc âu phục: "Tả ca và Trần ca muốn ở chỗ này đón gió tẩy trần cho em sao? Kỳ thật không cần phải long trọng như vậy." Lý Na không hiểu ra lời nói của mình làm cho người đàn ông mặc âu phục có chút nghi hoặc. Cô không phải bằng hữu của ông chủ sao, thế nhưng hắn có trình độ chuyên môn rất tốt, cũng không đem nghi hoặc biểu hiện trên mặt, "Ngọn núi này đều là tài sản riêng của ông chủ. Tôi xin lỗi, nhưng ông chủ cũng không yêu cầu chúng tôi chuẩn bị một bữa tiệc tẩy trần." "Không có, không sao." Lý Na lắp bắp nói. Cả người cô đều sợ ngây người, chiếc đùi cô ôm rốt cuộc có bao nhiêu trâu bò a! Tuy nhiên, nỗi sợ hãi lớn hơn vẫn đang chờ đợi Li Na ở phía sau. Khi Lý Na nhìn thấy Giang Vấn Nguyên, cậu đang nói chuyện với một người đàn ông. Người nọ đưa lưng về phía Lý Na, nhưng cô luôn cảm thấy quần áo trên người anh ta có cảm giác đã nhìn qua, giống như đã gặp ở đâu đó. "Lý Na, lâu rồi không gặp." Giang Vấn Nguyên nhìn thấy Lý Na, dừng lại một lát, châm chước chọn ra tính từ thích hợp, mới tiếp tục nói, "Thoạt nhìn cô rắn chắc hơn rất nhiều." Lý Na đang muốn nói chuyện, chỉ thấy người đàn ông nói chuyện với Giang Vấn Nguyên xoay người lại. Lý Na trừng mắt, tầm mắt dính vào mặt người đàn ông kia, đây không phải là soái ca có nhan sắc cao đẹp cùng mình luyện ngôn ngữ ký hiệu mấy tiếng đồng hồ sao? Trên mặt người đàn ông trẻ tuổi vẫn lộ ra ý cười ôn hòa như trước nhưng lời nói ra miệng lại có thể so với đao sắc bén nhất, đao trí mạng, đâm cho Lý Na thân thể không còn da thịt, "Đây là người mới của đội chúng ta? Rất dễ bị người khác giới thể hiện tình cảm và giá trị nhan sắc mê hoặc, có thói quen muốn dựa vào người khác. Tố chất như vậy, cũng thực sự thích hợp trở thành thành viên của nhóm của chúng ta sao?" Lý Na không nói nên lời, cô treo một hơi thiếu chút nữa ngất đi: !!!!!! Giang Vấn Nguyên thản nhiên liếc nhìn người đàn ông trẻ tuổi một cái, ngữ khí lạnh nhạt, nhưng cũng không hoài nghi, "Lý Na là đồng đội do tôi và Tả Tri Ngôn thừa nhận. Dịch Khinh Chu nếu anh có ý kiến, có thể tìm đội khác chất lượng cao hơn là được, không cần phải lãng phí thời gian ở chỗ chúng tôi." "Tôi chỉ đùa thôi mà. Tôi giải thích còn được không ?" Nụ cười của Dịch Khinh Chu nhất thời suy sụp, "Nhưng điều tôi nói cũng là nói thật, khuyết điểm của Lý Na đặt ở hiện thực có chút mơ hồ, không ảnh hưởng đến toàn cục. Nhưng trong trò chơi, khuyết điểm này sẽ vô cùng phóng đại, rất có thể sẽ cắt đứt mạng sống của cô ấy." Lời này của Dịch Khinh Chu quả thật không sai, Giang Vấn Nguyên cũng không phản bác, hắn giới thiệu cho Lý Na: "Đây là Dịch Khinh Chu, trong trò chơi thường dùng tên giả gọi là Giản Dịch. Thích giả heo ăn hổ, tính cách xấu xa, nếu không có việc gì cô hãy cật lực tránh xa hắn ta một chút. Tôi là Giang Vấn Nguyên. Lý Na, đây là tên ngoài đời thực của cô, để bảo vệ thông tin thực tế thì sau này trong trò chơi không nên sử dụng tên thật của mình." Tả Tri Ngôn giao công việc tìm kiếm thành viên trong nhóm cho Giang Vấn Nguyên, thật sự không quản qua chuyện này. Như vậy, vì sao người trở thành đồng đội của Giang Vấn Nguyên, không phải noãn tâm đại thiên sứ Lộ Viễn, mà là Dịch Khinh Chu tính cách xấu xa? Mọi việc bắt đầu hai tuần trước. Trước đó, Giang Vấn Nguyên đã sớm liên lạc với Lộ Viễn trên diễn đàn, nhưng thật đáng tiếc là Lộ Viễn đã có đoàn đội khác, không thể gia nhập đội của họ nữa. Mà công việc mới của Giang Vấn Nguyên chuyển từ cương vị kỹ thuật sang quản lý, trở thành thư ký riêng của Tả Tri Ngôn, giống như một miếng bọt biển không ngừng hấp thu kiến thức mới. Hành trình của cậu cũng giống như Tả Tri Ngôn, đến công ty ba ngày một tuần. Hai tuần trước, Tả Tri Ngôn muốn tham gia một buổi đấu giá từ thiện, hắn cũng dẫn Giang Vấn Nguyên đi theo cùng để học tập. Giang Vấn Nguyên trăm triệu lần không nghĩ tới, mình lại sẽ gặp phải Giản Dịch trong trận đấu giá từ thiện này. Lúc Giản Dịch nhìn thấy Giang Vấn Nguyên, cũng là rất ngoài ý muốn. Xác suất hai người lạ gặp nhau trong thực tế là 1/14 tỷ. Gặp nhau trong trò chơi bàn tròn cũng là 1/14 tỷ xác suất. Hai người xa lạ trong thực tế và trò chơi bàn tròn cùng một lúc gặp nhau, xác suất là 1/14 tỷ nhân với 1/14 tỷ, xác suất vô hạn gần bằng không. Thế nhưng, loại xác suất kỳ tích này lại phát sinh trên người Giang Vấn Nguyên và Giản Dịch. Giang Vấn Nguyên và Giản Dịch lúng ta lúng túng đánh tiếng chào hỏi sau đó mỗi người đi một đường. Lúc ấy Tả Tri Ngôn rõ ràng nhận ra không khí kỳ quái giữa hai người này, nhưng trong lúc đó Tả Tri Ngôn cũng không tiện hỏi nhiều. Sau khi buổi đấu giá từ thiện kết thúc, Tả Tri Ngôn hỏi Giang Vấn Nguyên chuyện Giản Dịch, "Cậu biết Dịch Khinh Chu?" Giang Vấn Nguyên hỏi ngược lại anh: "Làm sao anh biết anh ta tên là Dịch Khinh Chu?" Vừa rồi bọn họ cùng Giản Dịch tùy tiện gật gật đầu chào hỏi, ngay cả tên cũng không gọi. Tả Tri Ngôn nói: "Chúng tôi từng chơi cùng một vòng nhưng quan hệ không tốt lắm. Nếu như nói tôi từ nhỏ đã là con của nhà người ta, như thì hắn chính là nạn nhân của con nhà người ta, ăn chơi trác táng điển hình." Giang Vấn Nguyên: "..." Cậu cũng không muốn biết từ ăn chơi trác táng này này. Giang Vấn Nguyên đem chuyện Giản Dịch làm trong trò chơi con rối công chúa kia, đầu đuôi ngọn nguồn nói hết cho Tả Tri Ngôn. Khi vòng chơi kết thúc, Giang Vấn Nguyên phát hiện chỗ ngồi trống trên bàn tròn là bảy, nhưng người chơi tử vong mà cậu biết là năm người. "Sau khi tôi trở lại hiện thực, cũng chú ý qua tin tức trên diễn đàn của Tiết Hựu và Lam Trân Trân. Bọn họ đại náo một trận trên diễn đàn, còn phát tiền thưởng muốn bắt lấy Giản Dịch, nhưng sau đó cũng không thấy bọn họ thu thập búp bê nữa. Tôi không thể xác định Tiết Hựu cùng Lam Trân Trân thật sự trở lại hiện thực hay là Giản Dịch đã lợi dụng tài khoản diễn đàn của bọn họ giả vờ như họ còn sống." Tả Tri Ngôn thập phần kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Dịch Khinh Chu bùn nhão không đỡ được tường, thế nhưng cũng là người chơi trò chơi bàn tròn. Hơn nữa còn có điều kiện tiên quyết là không tổn thương tính mạng người khác. Tả Tri Ngôn vốn có hứng thú hãm hại người khác trong trò chơi bàn tròn, Dịch Khinh Chu coi như là cùng hắn có chung sở thích. " Tôi sẽ đi điều tra rõ tình huống ràng của Tiết Hựu và Lam Trân Trân bên kia. Nếu xác nhận họ còn sống thì chúng ta hãy mời Dịch Khinh Chu gia nhập đội."