Anna
Chương 7 : Anna
Chương 7: Kết thúc (H)
Editor: Bonnie
Anna không thể nói rõ là chuyện tình cảm có ý nghĩa thế nào với mình, điều duy nhất cô có thể xác định được chính là cô chờ mong từng giây từng phút ở chung với Du Trình, cùng nhau làm bất cứ chuyện gì, không chỉ là ôm hay hôn nhau, ngay cả khi chơi bóng cùng với anh cũng đều có tâm trạng khác nhau.
Mà sự vui thích khi tứ chi tiếp xúc là điều Anna chưa từng cảm nhận qua.
Lúc bắt đầu cô còn khó xử đẩy ra, sau này lại có dũng khí thừa nhận khát vọng nội tâm của mình, cho dù chỉ là một nụ hôn ướt át với Du Trình. Cơ thể của con trai khi vuốt ve sẽ thấy vừa cứng rắn vừa nóng bỏng, khác hoàn toàn với sự mềm mại của con gái, hoàn toàn khác biệt, lại dính chặt vào nhau bất ngờ.
Bọn họ dùng càng nhiều thời gian để trốn ở trong phòng học, chơi trò hôn môi, giống như có ôm ấp hay hôn môi thế nào cũng không đủ.
Thời gian yêu đương ngọt ngào, mỗi ngày đều không cảm thấy chán.
Ngày hôm sau sau khi chính thức yêu đương, Du Trình không để ý đến sự phản đối của Anna, nói gì mà muốn cùng cô đến trường.
Vì thế sáng ngày hôm đó trên bàn cơm, có thêm một người.
Bà Trần rất vui vẻ với sự xuất hiện của Du Trình, bà càng vui hơn khi con gái nhỏ đã tìm được bạn trai từ khi còn trên ghế nhà trường.
Dù sao theo ý bà, nếu khi tuổi trẻ mà không nói chuyện yêu đương chua chua ngọt ngọt đó chính là một sự tổn thất lớn!
Mà An Kỳ đối với sự xuất hiện của Du Trình lại rất không vừa mắt. Trước khi Anna yêu đương với Du Trình, so với Anna, cô càng biết nhiều hơn về Du Trình, trong nhận thức của cô, Du Trình là một người không đáng tin, không ổn trọng, bởi vì diện mạo đẹp trai nên trong trường như một nam châm thu hút đào hoa, nam sinh như vậy không hợp với lần đầu tiên yêu đương của Anna.
Nhưng An Kỳ nhìn Anna trong mắt hay trong lòng chỉ có Du Trình thì cô đành thỏa hiệp.
Đương nhiên Du Trình cũng cảm nhận được hai thái độ khác nhau hoàn toàn của bà Trần và An Kỳ, mà nữ chính của cậu hiển nhiên là không hề quan tâm. So với sự thật cậu xuất hiện ở đây, dường như cô càng lo là sau đó Lâm Gia Uy sẽ xuất hiện hơn.
Lý do vụng về của Du Trình có làm Lâm Gia Uy tin thật không?
Nếu tin, anh ấy sẽ coi việc này như trò đùa để kể cho An Kỳ sao?
Anna có chút lo âu.
Nguồn gốc của sự lo âu này đến từ chính cảm giác xấu hổ khiến người khác hít thở không thông.
Nhưng chiến trường bi thảm Anna lo không hề xuất hiện, thậm chí ngay cả một ánh mắt Lâm Gia Uy đều không cho cô.
???
Điều đó và điều Anna tưởng tượng khác nhau, vì thế Anna đuổi theo Du Trình hỏi: “Đến cùng là anh đã nói với anh ấy cái gì vậy?”
“Em không tức giận vì anh đã đến sao?”
“Em xin lỗi em xin lỗi mà! Bạn trai!”
Anna ôm tay cậu, lắc lắc vài cái. Lúc này An Kỳ và Lâm Gia Uy đã đi xa, mà cô bởi vì tính tò mò chưa được thỏa mãn, không chịu ngồi lên yên sau xe đạp của Du Trình, hai người không nhanh không chậm bước đi.
“Anh nhờ cậu ta đừng nói việc này ra ngoài, quên luôn càng tốt. Chỉ có khi cậu ta quên hết, em mới không để ý chuyện xấu hổ này mà trốn cậu ta nữa. À…, anh còn nói cậu ta đừng nói chuyện với em, đợi khi nào em nói trước mới được.”
“...”
Tuy trong lời nói của Du Trình có cất giấu vài phần tâm tư bí mật, nhưng ít ra đã cho cô biết rằng chuyện này đã được giải quyết xong rồi.
Bắt đầu sự cố có chút cẩu huyết, nhưng kết thúc lại quá đẹp.
Có một cô gái tên Anna, cô thích một chàng trai tên Du Trình, đó là bạn trai của cô.
Bọn họ là thanh mai trúc mã xa lạ, sau khi lớn lên lại càng thân mật hơn mà trở thành đối tượng yêu đương của nhau.
Thích đến một cách bất ngờ, nhưng lại có dấu vết để theo dõi. Từ thích này hình như khá mơ hồ, cách thức có thể kể ra lại có rất nhiều.
Bởi vì rung động mà thích, bởi vì ái mộ mà thích, bởi vì thưởng thức mà thích/ Loại cảm tình này tuyệt đối không nông cạn, nó ngọt ngào, nóng bỏng và tốt đẹp.
Mà những bạn trẻ mới lớn biết yêu, không biết cái gì gọi là kiềm chế. Trong khi những cái ôm và những nụ hôn không thể thỏa mãn được nội tâm đang rộn rạo, cuối cùng bọn họ cũng không nhẫn nại được nữa mà vụng trộm nếm trái cấm.
Trong kỳ nghỉ hè Anna và Du Trình yêu đương, trong phòng Du Trình.
Mới đầu chẳng qua bọn họ cùng nhau làm bài tập toán thôi, Du Trình làm nhanh, làm xong thì nghiêng người nhìn Anna, nhìn nhìn cánh tay đang di chuyển cũng ngừng lại.
Từ ngày bắt đầu yêu đương, Anna chưa từng cắt tóc, một học kỳ trôi qua, tóc đã dài đến hông. Bởi vì cúi đầu làm bài tập, mà cô cột tóc thành đuôi ngựa, lộ ra một cái lỗ tai trắng nõn, đối diện Du Trình.
Sau tai có hai dấu răng nho nhỏ, là do mấy hôm trước Du Trình cắn để lại, lúc này đã mờ đi, chỉ còn lại vết hồng hồng. Nốt ruồi đen nho nhỏ tôn lên vành tai đáng yêu lại mê người, da ở xung quanh vành tai rất mỏng, có thể thấy rõ những lông li ti, kết hợp với cần cổ trắng nõn xinh đẹp, làm Du Trình không muốn dời mắt.
Hô hấp cậu dần nặng hơn, giữa khắc chế và mặc kệ cậu chọn cái sau. Cậu nhích lại gần, chóp mũi áp vào sau tai cô, liếm liếm tại chỗ dấu răng hồng hồng cũ, cắn phần thịt trên tai cô, yết hầu cậu trượt trượt, không nắm rõ độ mạnh yếu, mút mạnh lên dái tai một cái.
Anna mẫn cảm run lẩy bẩy, bên tai đều là hô hấp nóng bỏng và đầu lưỡi ướt át liếm láp. Trong tình huống này, cô không còn cách nào giống như một người không có cảm xúc, không hề dao động, cô đặt bút xuống, nghiêng đầu tránh đi rồi cùng cậu hôn môi.
Du Trình nâng mặt cô, liếm từ lỗ tai đến khóe môi, môi thiếu nữ vừa mềm lại vừa ngọt, còn có một hương vị không nói nên lời, cậu không cách nào kiềm chế bản thân mình không thể hung hăng gặm cắn, khi thiếu nữ hé mở đôi môi cậu mạnh mẽ liếm hàm răng cô, đầu lưỡi tham lam tiến vào, không ngừng ‘kiếm chuyện’ cô, cắn mút từng ngụm từng ngụm.
Nói chung là thế này, chỉ cần ở nơi không có ai, trong cơ thể như có một loại ma thuật dẫn dắt bọn họ hôn nhau.
Du Trình dùng tay kia mò ra sau lưng cô, cảm xúc lạnh lẽo kích thích thần kinh cậu, dò xét qua nách, chạm vào nơi mềm mại nhất của con gái.
Nội y mỏng manh không ngăn cản được dục vọng nồng nhiệt của thiếu niên, bộ ngực thiếu nữ cao ngất mê người, khi nụ hôn của Du Trình đã đến trước ngực, cậu nhịn không được mà mút mát, cả người Anna mềm nhũn, lỗ tai đỏ bừng, mặc kệ bao nhiêu lần, mỗi lần đến lúc này Anna đều có một dũng khí bí ẩn và một sự chờ mong khó nói.
Vật cứng ở trên đùi Anna, cô sẽ coi như không thấy gì, cô đã từng hỏi Du Trình vì sao không làm đến bước cuối cùng, Du Trình nói cậu không vì chuyện này mới yêu đương với cô.
Nhưng theo Anna, những chuyện khi bọn họ yêu đương làm nhiều nhất chính là ôm và hôn, không còn gì khác.
Nhưng Anna không muốn bản thân mình trông như đói khát lắm, vì thế cô im lặng không nói gì.
Khi Anna nghĩ lần này vẫn dùng những cái hôn nhẹ để hòa hoãn cảm xúc, Du Trình lại lấy ra một cái áo mưa, thở hổn hển nói: “Chúng ta làm tình đi.”
Nói xong túm lấy hai đùi của Anna, không đợi cô kịp phản ứng, bế cô lên xoay người đi tới cái giường phía sau.
Du Trình đứng giữa hai chân Anna, nâng vạt áo cởi cái áo ngắn tay ra, ánh mắt cậu sáng rực, nhìn chằm chằm vào Anna, đưa tay chụp lấy quần áo cô.
Anna cắn môi, để Du Trình tự do cởi quần áo cô.
Môi Du Trình lần đầu tiên mò tới nụ hoa đỏ sẫm xinh xắn, nụ hoa mềm mại nhỏ xinh theo từng cái liếm láp của cậu mà cứng rắn dựng thẳng lên. Lòng bàn tay cậu nhẹ nhàng xoa bóp bên còn lại, Anna kìm lòng không đậu mà hừ nhẹ một tiếng khiến động tác của cậu càng thêm mạnh mẽ.
Du Trình nâng mông cô lên, có chút vội vàng kéo quần cô ra.
Anna đã có chút bối rối, khép hai chân lại chặn trước ngực cậu: “Khoan, chờ một chút.”
“Hửm?”
Mặt Anna đã đỏ rực, cô cảm thấy khi xưa mình dõng dạc nói tới làm tình quả thật chỉ là lý luận suông.
Du Trình lại không cho cô thời gian do dự, tiếp tục cởi quần lót cô xuống.
“Em chảy nước rồi.”
“Không cho nói!” Anna che mặt, muốn khép hai chân lại nhưng lại bị hai tay Du Trình kẹp chặt.
Nơi riêng tư của thiếu nữ trắng nõn nà, khe thịt kia giống như đóa hoa chưa nở rộ, hai chân tách ra làm lộ ra hai môi đỏ bừng ướt sũng, bởi vì lo lắng mà khẽ run rẩy.
Trong mắt Du Trình tràn đầy dục vọng.
“Thật đáng yêu.” Giọng nói khàn khàn của cậu đầy sự ham muốn tình dục, Anna như bị phỏng, toàn thân phiếm hồng, ngứa ngáy tê dại.
Ngón tay Du Trình vừa chạm vào cô, Anna đã run lên dữ dội. Cậu đẩy hai môi âm hộ ra hai bên, dùng những ngón tay thô ráp ấn vào âm vật của cô, thật cẩn thận đưa ngón tay vào, mò mẫm tiến vào bức tường thịt chặt chẽ.
Anna không tự chủ được mà rên rỉ.
So với sự tiếp xúc thân mật lúc trước càng làm cô đau khổ và sung sướng hơn, có một dòng nước dinh dính từ trong thân thể mạnh mẽ phun ra, không thể kiềm chế.
“Đừng, có chút đau.” Ngoại trừ đau, còn có nhiều sự tê dại hơn.
“Nếu như quá đau, em cứ cắn anh.” Du Trình nói xong, xé gói áo mưa ra rồi đeo vào.
Anna nghe tiếng động, cô mở to mắt nhìn cậu, trong con ngươi ướt sũng tràn ngập sự ngại ngùng, còn có sự tin tưởng và yêu mến làm cậu chói mắt.
Vì thế cậu mang theo dục vọng điên cuồng xông vào.
Khoái cảm chưa bao giờ cảm nhận được đột ngột xông vào trong dục vọng của hai người, bọn họ làm bậy làm bạ, không chút cố kỵ nào.
Mùa hạ này, thiếu niên thiếu nữ mới vừa nếm thử tình dục, làm như không biết mệt mà trao đổi nước bọt, dâm thủy và tinh dịch, mùa hè đầy rẫy vui sướng, làm thời gian trở nên khác lạ, thời gian được lấp đầy bằng những dục vọng bí ẩn.
Thời gian yêu đương của tuổi trẻ, rực rỡ sáng lạn lại không kiêng nể gì.
--
Du Trình:
Khi em hỏi anh, nếu em thật sự thích anh thì em nên làm cái gì, khi đó em đã thích anh rồi.
Khi em chuẩn bị tâm lý đến sân bóng rổ để tìm anh, mà lần đó là lần đầu tiên em hôn anh, có lẽ em đã rung động với anh rồi.
Em nhận ra em thích anh, là vào giây phút anh kéo em chụp hình ở trong rạp chiếu phim. Anh hỏi em vì sao lại tức giận, bởi vì anh giống như tra nam, dù không thích em vẫn nói chuyện yêu đương với em, thay vì nói là tức giận, mà nói là buồn bực thì sẽ đúng hơn.
Nhưng em vẫn thích ở cùng một chỗ với anh, thích nhìn anh chơi bóng, thích dáng vẻ hăng hái của anh, thích khát khao chiến thắng của anh, thích sự kiên trì vì sở thích bóng rổ của mình.
Vừa thích anh cũng vừa chán ghét anh. Em nhịn không được mà suy đoán, anh thích em không? Anh hẳn là thích em nhỉ? Nếu không thì sao mỗi ngày anh đều muốn gọi điện thoại cho em, mỗi ngày đều cùng em dù nhạt nhẽo, âm thầm làm ra nhiều hành động thân mật như vậy. Anh ở trước mặt mọi người hôn em, đó thật sự là hành động trêu ghẹo của một tên tra nam.
Nhưng mà, cảm ơn anh đã không để em đơn phương yêu anh quá lâu.
Đã để cho em biết, hóa ra hai người yêu nhau là một chuyện đẹp đẽ đến vậy.
Du Trình, em cực kỳ thích anh.
Thích anh làm những hành động chỉ có các cặp đôi mới có thể làm. Thích anh ôm em hôn em, thích dáng vẻ ghen ngây thơ của anh, thật ra em cũng biết ghen, nhưng em nghĩ rằng anh thích em như vậy nên những chuyện kia đều trở nên không còn quan trọng nữa rồi.
Cảm ơn anh đã thích em, chúng ta hãy cùng nhau tạo ra một chuyện tình thật đẹp nhé!
Anna người yêu của anh
Truyện khác cùng thể loại
349 chương
20 chương
40 chương
24 chương
94 chương
9 chương









