Gã đàn ông thoáng nhìn qua Cự Giải, ngay lúc đầu gã đã nhận thấy tiếng nói này có phần quen thuộc, nhưng lại nhất thời không nhớ ra. Việc nhớ lại những kí ức ngày xưa khiến gã mệt mỏi, tâm trạng cũng tệ hơn. Đến lúc cô ta nói ra tên mình, gã mới lờ mờ nhận ra. Thì ra là nàng ta, thế mà kiếp này của nàng ta lại có tiếp xúc với ma thuật, xem ra lời tiên tri không bao lâu nữa sẽ ứng nghiệm. Dù sao nàng ta cũng đã mất trí nhớ, tạm thời không truy cứu việc nàng ta dám xông vào đây vào đêm diễu hành vậy. Gã cũng ngại dính phải phiền phức. Thế rồi, gã rời đi, để cho nàng ta tự tìm cách quay về, gã không có điều gì để nói với nàng ta nhiều hơn nữa. Gã đi cực nhanh, khác với thân thể yếu ớt bệnh tật của mình. Chẳng mấy chốc đã đi thẳng vào một khu rừng gần đó. Nơi đây là thủ phủ của Quỷ vương. Ai mà ngờ nơi ở của kẻ thâu tóm giới quỷ lại là mảnh rừng cấm địa, ngay cả sương mù xung quanh cũng là chất kịch độc. Thế cũng hay, sẽ càng có ít quỷ quái lui tới. *Lào xào* Gã băng qua rừng cây, tiến tới một ngôi nhà nhỏ. Trái ngược với vẻ âm u xung quanh, căn vườn nhỏ trong ngôi nhà trồng đầy khóm hoa lưu ly xanh biếc. Gã chầm chậm dạo xung quanh vườn, cẩn thận, nâng niu mà chạm lên từng đóa hoa nhỏ, miệng nở một nụ cười nhàn nhạt, dịu dàng trong ánh mắt như muốn tràn cả ra ngoài. Bất chợt, gã trở lại dáng vẻ vốn có, vươn tay ngắt một đóa lưu ly, sau đó bóp nát, gương mặt lại một lần nữa sa sầm lại. Vài giây sau, nhận ra hành động nhất thời của mình, đôi mắt xinh đẹp trở nên thống khổ cực điểm, dè dặt hôn lên bông hoa đã tan nát nọ. "Không truy xét à" Một giọng nói lạ vang lên bên tai gã, chỉ thấy trên hàng rào gần đó có một con quạ đang đậu. Đôi mắt màu đỏ của nó sáng quắc lên, khi mở miệng lại phát ra âm thanh của một thanh niên trẻ tuổi. "Không cần, rất nhanh sẽ gặp lại bọn họ" Gã dịu dàng cài cánh hoa lên ngực trái, sau đó đi thẳng vào nhà. "Không muốn tên đó tìm đến ta gây phiền phức" Con quạ nhận được đáp án mình mong muốn, gật gù khoái chí, sau đó vỗ cánh bay đi. /// Cô lại được tha rồi? Cự Giải trầm ngâm, nhưng cô không có thời gian vui mừng, cô phải nhanh chóng vẽ xong mắt trận để mượn sức xé rách cổng. Trận pháp này là một trong những trận pháp phức tạp và khó nhằn, nó yêu cầu phải nhuần nhuyễn câu thần chú, cũng yêu cầu vật dẫn có độ linh cao. Cự Giải đã dùng máu mình để vẽ, sức lực tiêu hao nhanh chóng, trên trán đã thấm ướt mồ hôi. "Giải, chị không sao chứ, em thấy bùa đã hết hiệu lực." Cự Giải nghe thấy tiếng Kim Ngưu nhưng cô không kịp trả lời. Cô đoán chắc là do Kim Ngưu cảm nhận được lá bùa biến đổi nên không ngần ngại mà chạy đến đây, sợ cô gặp nguy hiểm. Kim Ngưu thấy Cự Giải im lặng không đáp thì lo lắng chạy nhanh đến. "Giải, đây là...?" "Vòng chuyển hóa năng lượng" Cự Giải cố gắng hoàn thành nốt mắt trận, sau đó đứng cả hai chân vào giữa vòng tròn. "Chị không đủ sức mở cổng, đành phải mượn chút sức mạnh khác. Vừa khéo đêm nay là đêm Bách quỷ dạ hành, sẽ có không ít năng lượng đây." Kim Ngưu ánh mắt tỏa sáng mà nhìn chị mình, thì ra phép thuật này còn có thể dùng như vậy. "Đừng vui mừng, sau khi dùng xong sẽ phải chịu phản phệ lớn lắm đấy. Tương đương tất cả năng lượng vừa mượn tấn công cơ thể. Không thể dùng thường xuyên." Như đoán được Kim Ngưu vừa nghĩ gì, Cự Giải ôn tồn diễn giải. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, cô sẽ không muốn dùng đến phép này, thật sự quá nhiều rủi ro. Còn có thêm một khả năng khác mà Cự Giải chưa dám nói cho Kim Ngưu, đó chính là nếu người niệm chú không đủ khả năng vận phép, năng lượng còn thiếu sẽ được rút từ chính nguyên chủ ra. Đồng nghĩa với việc Cự Giải rất có thể sẽ bị đánh tan linh hồn. Nhưng cô vẫn muốn cược một lần, còn hơn là ngồi đây chờ chết. Cự Giải đã vẽ nốt nét cuối cùng của mắt trận, cô đưa mắt bảo Kim Ngưu lùi ra xa để tránh bị thần chú ảnh hưởng.  Sau, Cự Giải bắt đầu nắm chặt mảnh giấy trong tay và niệm chú. Theo khóe môi mấp máy của Cự Giải, hàng loạt chú văn màu vàng xuất hiện vòng quanh cô. Hình vẽ trên mặt đất cũng sáng lên. Theo tốc độ xoay vòng của chú văn, Kim Ngưu thấy gió xung quanh mình dường như thổi nhanh hơn rất nhiều. Gió từ khắp hướng khác nhau đổ về Cự Giải, hòa trong gió còn có vài mảnh năng lượng trôi nổi.  Kim Ngưu đứng sau một gốc cây quan sát, dù cô đã cách Cự Giải xấp xỉ 100 mét nhưng vẫn cảm nhận được năng lượng trong người mình bị hút ra từng chút một, cũng may trên người cô hiện tại quá yếu, năng lượng muốn hút được cũng không có bao nhiêu.  Cự Giải khôn ngoan biết chọn đối tượng để hút. Cô không trực tiếp hút quá nhiều năng lượng mà chia ra hút theo diện rộng. Vài yêu quái si ngốc thậm chí sau khi thấy mình bị thiếu hụt năng lượng vẫn sẽ không cảm thấy quá để tâm vì số lượng bị hút rất ít. Điều này có lợi hơn là chỉ chọn vài người để hút, quá dễ gây chú ý. Theo làn gió thổi, Kim Ngưu thấy bàn tay Cự Giải biến đổi nhanh chóng, lúc có vảy xanh cứng cáp, lúc lại sắc nhọn đen tuyền. Khi thì biến to tướng, lúc lại như chân ếch. Kim Ngưu biết rõ, đừng nhìn Cự Giải hiện tại chỉ ngồi im, thi thoảng rơi vài giọt mồ hôi, thật ra trong thức hải của mình, cô đang bị vây bởi gần trăm loại năng lực khác nhau. Vừa phải ngăn chúng không triệt tiêu lẫn nhau, vừa phải dung hợp các năng lượng bài xích nhau thành một năng lượng thuần túy để mình hấp thụ. Việc này đòi hỏi một sự hiểu biết khá lớn về các giống loài, cũng may Cự Giải là một sinh viên xuất sắc, hay có thể xem là thiên tài ở lĩnh vực này. Trong thức hải, thời gian trôi qua đã khá lâu, nhưng ở hiện tại thì chỉ qua vài giây ngắn ngủi. Số lượng năng lượng được hút vào càng nhiều, Cự Giải sẽ càng mạnh, nhưng cũng sẽ bị phản phệ càng nhiều. Kim Ngưu nhìn thấy thất khiếu Cự Giải bắt đầu rỉ máu, lo lắng chạy lên phía trước.  Cự Giải lảo đảo, cả người muốn đổ ra sau, Kim Ngưu nhanh tay đỡ lấy, để cô dựa vào mình. Cự Giải nặng nề mở mắt, cô thật sự đã trải qua một trận chiến trong tiềm thức. Cô không dám tin mình đã tiếp nhận được câu thần chú này, vừa vui mừng lại vừa lo lắng. Cô nhìn xuống hai bàn tay đã biến hóa của mình, giờ bàn tay cô đã cứng như sắt thép, bề mặt còn bao phủ bởi một lớp sáng xanh. Chú văn chạy dọc mu bàn tay cùng các ngón tay tinh tế mảnh khảnh, có một loại mỹ cảm lành lạnh. Cự Giải đứng dậy khỏi người Kim Ngưu, cô chậm rãi tiến về cánh cổng đằng sau. Lần này cô có thể nhìn rõ bức tường này rồi, cũng biết ở đâu sẽ xuất hiện sơ hở để mình có thể vươn tay ra xé. *Xoạt* Và Cự Giải xé thật. Cô vươn tay tạo thành một lỗ hổng nhỏ chỉ đủ để ghé mắt. Nhìn thấy đối diện là con hẻm nhỏ gần nhà quen thuộc, cô thở phào nhẹ nhõm. Sau đó bàn tay cũng nhanh chóng dùng lực tạo thành một vết nứt thật to, đủ để bản thân cô đi qua. /// Thiên Yết túm lấy Sư Tử, trên trán nổi gân xanh. Sư Tử bị kích thích, cũng nhanh chóng nắm lại, khóe miệng căng cứng lộ ra chiếc răng nanh sắc lẻm. "Không đánh hơi ra?" Thiên Yết nheo mắt nhìn "Không có, không ngửi được gì, anh còn muốn thể nào?" Sư Tử bực bội đáp "Chẳng lẽ là tên đó giở trò?" Thiên Yết lầm bầm, Sư Tử nhanh chóng gật đầu phụ họa: "Có thể đó" Chuyện là hai mươi phút trước, Thiên Yết do chờ không nổi nên đã chạy ra, dẫn theo Sư Tử một lần nữa vào chợ quỷ. Thế nhưng đi đến biên giới thì phát hiện cửa đã đóng, hoàn toàn không mở được. Sư Tử biết, với sức mạnh của cả hai người đứng đầu Lang tộc như mình và Thiên Yết (dù chỉ mới khôi phục 1/2 sức mạnh, số còn lại chả biết trôi nổi ở đâu rồi), cánh cổng này chẳng khác nào bùn nhão, tùy ý động tay một cái là có thể mở ra. Thế nhưng hiện tại ngay cả lối vào cũng tìm không thấy, Sư Tử bi thương nghi ngờ chẳng lẽ năng lực của mình bị suy giảm khi đến Nhân giới.  Sau khi Thiên Yết nói ra suy nghĩ của mình, anh mới vỡ lẽ. Nếu là tên kia động tay thì có thể hiểu rồi. Hắn ta là một tồn tại mạnh ngang Sát Ma Thần, dù rằng thoạt nhìn như ma ốm. Nếu là hắn ta cố tình khóa cổng thì cả hai người sẽ rất khó mở được. Dù sao cũng là hành phép trên địa bàn của người ta mà, ha ha... Thiên Yết nhíu mày. Hiện giờ Cự Giải sống chết không rõ, muốn bảo hắn ngồi yên đợi hả, còn lâu. Hắn ta không nghĩ ra lí do gì gã phải ngăn hắn ở ngoài, điều này chẳng có lợi gì cho gã.  "Ê Thiên Yết, nhìn bên kia." Sư Tử đột nhiên lớn tiếng, Thiên Yết xoay mặt nhìn qua. Chỉ thấy nơi bức tường đầy rêu gần đó nứt ra một vết nứt, ánh sáng mạnh mẽ từ cái lỗ nhỏ đó chiếu thẳng sang bên anh.